Friday, November 12, 2010

Miên man về thế giới di động...

Ngày nay, các thiết bị di động đã trở nên khá là phổ biến... Ôi, và có lẽ thằng KimKha đang đứng ngoài cuộc chơi... Vẫn sử dụng chiếc điện thoại cùi bắp, không ứng dụng, không trình duyệt, không GPRS (dĩ nhiên là không 3G nốt). Thế có chán không cơ chứ... Nhưng không sao, tôi vẫn có diễm phúc là quen với nhiều người bạn, họ có rất nhiều thứ, và tôi tha hồ mà trải nghiệm. Đấy, bạn luôn là người giúp mình nhiều thứ, vậy tại sao ta không nhờ tới bạn bè nhỉ...

Nếu như cách đây 2 năm, tôi có thể nói rằng tất cả đều có điện thoại di động, thì có lẽ 2 năm nữa, tôi có thể nói tất cả đều có smartphone... Thế đấy, với những dòng điện thoại Android giá rẻ, chỉ cần làm phần cứng nữa là hoàn thành cái điện thoại và bán. Có vẻ như việc này không khó khăn với các công ty Trung Quốc, và cũng như điện thoại TQ đang tràn đầy thị trường Việt Nam, thì vài năm nữa, smartphone TQ cũng sẽ làm được điều tương tự... Vì giá quá rẻ cho người dân VN mà...

Nhìn thấy điều này, khiến cho rất nhiều người lao vào công cuộc viết ứng dụng trên di động, trên smartphone... Chỉ để kiếm chác một cái gì đó... Chí ít là cũng có tiền, hơn là cứ làm ứng dụng web và cho xài miễn phí, kiếm chác dựa vào những đồng quảng cáo ít ỏi... Mà đúng, trên điện thoại, người ta sẵn sàng bỏ 15.000đ cho việc sử dụng một ứng dụng, nhưng trên web thì không. Đã từ lâu lắm rồi, ứng dụng trên web được mọi người xem là miễn phí toàn bộ, và có khi đó là do phương thức thanh toán phiền phức mà người ta không sẵn sàng làm. Với điện thoại thì khác, người ta luôn có sẵn tiền trong đó, và việc bỏ tiền ra là một việc dễ dàng, huống hồ người ta cứ nghĩ rằng điện thoại sẽ tốn tiền hơn là web.

Vậy... ta có nên cuốn theo những dòng chảy này? Lao theo, thế nào cũng đụng phải những đối thủ cạnh tranh "cỡ bự", sẵn sàng đè bẹp hoặc nuốt chửng. Hay tiếp tục đi trên web, để khi tất cả mọi người lao theo điện thoại thì ta trở thành "bá chủ" trên web, sống với lượng thu nhập ít nhưng có nhiều người xài...

Không biết... Cứ để từ từ đã, ai mà biết được đời sẽ đi về đâu...

No comments:

Post a Comment