Friday, September 23, 2011

Một tháng làm việc đầu tiên

Những trải nghiệm đầu tiên ở một công ty khá lớn, cho ta cái nhìn khác hẳn khi ta còn đừng bên ngoài nhìn vào. Cũng đúng... Rằng ta có thể thấy gì từ con ốc khi thấy nó bò chậm chạp từ xa, và thế là ta hoàn toàn không ý thức được rằng sức mạnh của con ốc có thể kéo một vật thể nặng gấp ngàn lần nó. Ta cũng không biết được cấu trúc bên trong của con ốc thế nào...

Khi ta lớn, con mắt nhìn của ta sẽ càng rộng hơn. Ai đó đã từng nói với ta như vậy... Ta chẳng biết đó là ai nữa, hoặc cũng có thể là một người nào đó trong giấc mơ, nhưng chung quy lại thì ý kiến đó cũng đúng, ít nhất là trong cặp mắt của ta. Có quá nhiều thứ để lo, quá nhiều thứ để làm, và cũng khá nhiều thứ khác để ta tận hưởng và nhúng nhảy theo vũ điệu của đam mê... Ta đã từng nghĩ rằng, con người phải biết hi sinh, và rằng người ta hoặc là vì đam mê sẽ hi sinh cuộc sống hoặc là ngược lại. Nhưng giờ thì ta cảm thấy một chuyện khác hẳn: hãy đặt đam mê vào trong cuộc sống của ta. Rằng ta sẽ phải làm việc với tất cả đam mê của mình, với câu đầu tiên "ta yêu mến công ty này và công việc này, và ta sẽ luôn luôn tự hào về điều đó"

Thỉnh thoảng ta có gặp những người bạn thân từ thời đại học. Giờ thì mỗi người mỗi cảnh. Nhưng đa số vẫn là mệt mỏi về công việc và các mối bận tâm mà họ cho là không đáng. Nói dễ hiểu ra, họ gặp phải một số vấn đề với các đồng nghiệp của mình. Không hợp nhau, không hiểu nhau và chuyện đó khiến cho người khác khó chịu... Thật tình ta rất thương những người bạn ấy, có lẽ vì họ không may mắn như ta, và ta cũng không muốn rơi vào hoàn cảnh như họ. Thử nghĩ, ta sẽ làm gì trong hoàn cảnh của họ? Chỉ nghĩ không thôi cũng thấy căng thẳng rồi... Haizzz... Cuộc sống mưu sinh. Người ta bỏ lại sau lưng sự yêu mến đồng nghiệp, và đặt đồng tiền lên phía trước. Một sự lựa chọn. Không biết đúng hay sai nữa...

Giờ thì ta ngồi ung dung, tận hưởng một khúc nhạc yêu thích, tiếp tục làm công việc mà ta thật sự đam mê... Cái cảm giác làm việc với tất cả lòng đam mê, mà vẫn yên tâm về khoản tài chính thật là tuyệt! Hihi... Đúng là đi làm thuê cho công ty lớn có khác: Yên tâm về khoản tài chính khiến ta thật nhẹ lòng...

Sunday, September 18, 2011

Vài dòng cảm nhận về đam mê và công việc

Ta giờ đây đã là nhân viên của GNT, và ta đã bắt đầu con đường đó với những bước đi đầu tiên: yêu thích chính công ty đó với tất cả tấm lòng của mình, dành cho nó sự ưu ái lớn nhất và cả lòng đam mê. Bởi vì ta biết rằng nếu ta không yêu mến công ty của mình thì sẽ thật khó khăn để ta trưởng thành trong môi trường doanh nghiệp thực sự...

Qua một quãng đường dài, chạy theo đam mê của riêng mình, ta chợt nhận ra một chân lý nho nhỏ: Đam mê tạo ra một nhóm, những tiền bạc mới có khả năng duy trì nhóm đó... Ừm, mình nhận ra điều đó có trễ không nhỉ? Và thật là vui nếu ta có thể tiếp tục niềm đam mê của mình mà vẫn có thể kiếm tiền... Điều đáng buồn ở đây là dường như những bước đường trước mắt của ta, ta sẽ phải bước đi một mình. Nghe có vẻ buồn và lạnh lẽo... Nhưng ta đã từng tự nhủ "nếu mình không đối đầu với khó khăn lớn nhất, thì mình sẽ không thể vượt qua chính mình". Vậy thì, ta phải tiếp tục tiến tới thôi... "Trên bước đường thành công, không có dấu chân của kẻ làm biếng" và "Luôn luôn có ánh sáng ở cuối đường hầm". Ta tin vào điều đó, và ta vững tin vào điều đó.

Những triết lý tôn giáo cho ta một bài học nho nhỏ: Hãy tin! Và đừng mảy may nghi ngờ... Bởi vì ta biết rằng thứ ta tin có thể đúng có thể sai, song đó là lòng tin của ta, và ta không cho phép mình phản bội chính nó... Phản bội nó là phản bội chính mình. Và con người có thể làm gì khi chính mình mà cũng bị phản bội?

Con đường đời, cứ trải dài và dài hơn theo năm tháng... Ta chỉ là một điểm trên đó, nhưng là một điểm di động, và ta tự tâm niệm với lòng rằng ta sẽ chỉ đi về phía trước... Chầm chậm... Nhưng tốc độ không đổi và chỉ có hướng về phía trước...

Chợt nhớ về một mong muốn của cuộc đời mình... Đó là trở thành "ông trùm" về lĩnh vực lập trình phần mềm... Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng "ông trùm" đồng nghĩa với việc vượt qua được tất cả mọi người... Nhưng càng lúc ta càng nghĩ khác. Rằng "ông trùm" sẽ là người có thể tạo ra được phần mềm dù đó có là ý tưởng gì đi chăng nữa... Ta nghĩ rằng người giỏi nhất đó không phải là người thắng tất cả mọi người, mà chỉ là người thắng được chính mình, bằng việc tự học và kết hợp với những người khác.

Ta sẽ là người mà nếu có một ý tưởng nào về IT, thì ta hoàn toàn có thể biến nó thành hiện thực. Ta tin vào điều đó...