Sau một khoảng thời gian dài không viết những dòng tâm sự với chính mình, giờ đây ta lại không biết viết gì vì có quá nhiều điều để viết... Khi mà cảm xúc cứ tích tụ dần dần theo ngày tháng, để rồi ta lại hoang man tìm lại một ký ức cho mình. Có lẽ việc viết blog đã trở thành một phần tất yếu của cuộc sống... Cuộc sống của ta cứ lặng lẽ trôi, cuốn theo bao nhiêu kỷ niệm đẹp. Nó như một cuốn nhật ký trong tâm hồn, với từng con chữ bay qua, có những con chữ đọng lại và có những con chữ chỉ xuất hiện một lần trong đời rồi tan biến... Cuộc sống vẫn cứ trôi đi... Kỷ niệm chẳng bao giờ trở lại được... Và cả những cảm giác ngày xưa giờ cũng tan biến đâu rồi.
Có lúc, ta lại nhớ về những chuyến xe về quê. Nó như là một chuyến xe về quá khứ, nó kéo lại gần những ký ức ngày xưa, nơi mà cuộc sống bắt đầu... Khung cảnh nhộn nhịp xa dần, và thoáng chốc chỉ còn lại những hình ảnh thân thương, với hàng dừa, với mặt biển xa xa, và với hương đồng nội mà ta hằng mong nhớ...
Cuộc sống của ta lại vẫn sẽ cuộn vào vòng xoáy nhộn nhịp như nó vốn dĩ đã thế. Có lẽ tâm hồn của một người từng không được ai chú ý nhiều, bị bỏ rơi khỏi những cuộc chơi của bạn bè, giờ đây chỉ muốn kiếm tìm một chốn có thể xóa nhòa đi những hồi ức không vui đó. Sự bận rộn là phương thức tốt để người ta tạm quên sự lãng quên của mình. Và giờ thì cuộc sống ta đã bận rộn hơn nhiều so với trước đây 10 năm, và dường như nó không thể dừng lại được nữa... Có lẽ cần một khoảng thời gian để ta có thể sống chậm lại, cũng có thể ta tự tìm kiếm một sự cân bằng trong bận rộn. Tất cả chỉ là những quyết định...
Thời gian gần đây, những ngày tháng sống chết cùng dự án đã qua, cho ta một trải nghiệm mới về cuộc sống và công việc. Tự ta chứng minh mình có thể làm việc ở mức cao nhất và đạt được nhiều mục tiêu cùng lúc. Đồng thời ta lại thấy được giới hạn của mình, có lẽ cần phải điều chỉnh nhiều hơn để cân bằng cuộc sống, vì không thể để tình trạng này kéo dài được, kẻo ta chết sớm mất. Hihi... Ta còn có thêm một trải nghiệm khác về cuộc sống, đó là không chỉ có một người có khả năng làm việc với tất cả công sức của mình, đó còn là những người đồng hành cùng ta trong dự án vừa qua, đó hẳn là những con người tuyệt vời, những con người chiến đấu hết mình cho một mục tiêu cao cả: Khẳng định sức mạnh của bản thân mình.
Cuộc sống quả là bao hàm nhiều điều thú vị. Những trải nghiệm về công việc ở đây giúp ta có cái nhìn tổng quan hơn về cuộc sống mà ta đang lớn dần, đang cảm nhận, và đang đặt niềm tin... Rằng chúng ta không chỉ có một mình và cũng không nên sống có một mình...
10 năm trôi qua... Những suy nghĩ hồi trước, nghĩ lại thật là khôi hài... Khi ta lớn lên, ta đứng cao hơn, nhìn rộng hơn xíu... Có lẽ đó là cách mà con người ta sống... Có lẽ vậy...