Saturday, April 4, 2020

Hoang tàn

Tôi cũng muốn viết vài dòng để ghi nhớ lại những ngày này, những ngày mùa dịch coronavirus từ Vũ Hán đi vào cao điểm ở Úc. Đặc biệt là Sydney, tình hình có vẻ căng thẳng từng ngày. Chính quyền càng lúc càng thắt chặt các biện pháp kiểm soát. Thỉnh thoảng thấy cảnh sát đi tuần, và mức phạt 1000 AUD cho những ai vi phạm lệnh phong toả. Rất nhiều cửa hàng đóng cửa.

Những điều này khiến cho không khí vốn ít náo nhiệt ở Bankstown càng thêm u ám. Có cảm tưởng như ngày tận thế sắp đến nơi rồi.

Hôm nay trời gió. Gió khá mạnh. Gió rung cây, oằn cả cành và lá. Tiếng rì rào cứ như sóng biển vỗ bờ. Sáng sớm nay trời mưa. Cái lành lạnh sau mưa khiến cho gió càng thêm réo rắt.

Ừ nhỉ, Sydney đang vào mùa thu. Mùa thu lành lạnh, và lá đã bắt đầu rơi.

Mùa thu lá đỏ, rụng khắp đường, gió tốc lá bay lên trên con đường vắng tiếng xe, và giữa một khu công viên có chỗ đậu xe rộng lớn mà như chốn không người.

Nếu như cách đây không lâu, những nơi này vẫn là sân chơi của con nít, hoặc là chỗ người ta ngồi ghế và trò chuyện, thì giờ đây vắng teo. Chỉ thỉnh thoảng có một vài bóng người lặng lẽ đi. Chắc cũng đi ra chợ/siêu thị như mình.

Chợt nhớ tới cái hình về ngày tận thế mà mắc cười.


Phụ đề tiếng Việt cho ai không biết:

Bên trái là ngày tận thế được người ta nghĩ đến. Sẽ có những trận chiến giữa con người với zombie hay là những cuộc chiến giữa phe này phe kia.

Bên phải là hình ảnh giữa mùa dịch, khi ai nấy đều đóng cửa, và nỗi sợ vô hình xâm chiếm toàn thế giới mang tên virus.

Ý nghĩa của tấm hình là kịch bản tận thế trong tương lai có thể không phải là chiến tranh hay thảm hoạ thiên nhiên, mà rất có thể chỉ là một con virus bé đến mức không thể nhìn thấy.

Tái bút: Ngày này năm ngoái, định trong đầu năm nay sẽ dẫn cả gia đình đi xem lá vàng rơi. Có vẻ không thành hiện thực rồi.