Monday, December 20, 2010

Trở về mái nhà xưa (Phạm Duy)




Lời bài hát:

Về đây khi mái tóc còn xanh xanh.
Về đây với mầu gió ngày lang thang
Về đây với xác hiu hắt lạnh lùng.
Ôi lãng du quay về điêu tàn.

Đâu tiếng đàn ngoài hiên mưa ?
Và đâu bướm tơ, vui cùng mùa ?
Một mùa Xuân mới, mắt êm nắng hào hoa.

Về đây nghe tiếng hú hồn mê oan.
Về đây lắng trầm khúc nhạc truy hoan.
Về đây nhé ! Cắm xong chiếc thuyền hồn
Ôi thoáng nghe dây lòng tiếc đờn.

Mái tóc nhà lưu luyến vạt trăng xanh.
Nếu mưa về yêu lấy hạt long lanh.
Chờ mong nắng cho tươi đời xuân xanh.
Người xa vắng biết đâu nấm nhà buồn

Đốt ánh đèn in bóng vào rêu xanh.
Sẽ thấy cười tan vỡ hồn đêm thanh.
Và nghe thấy kiếp xưa bước nhẹ về
Đang khóc than trên đường não nề.

Thôi nhé đừng hoài âm xưa
Giọt mưa đã gieo trên thềm nhà
Người ngồi im bóng
Lắng nghe tháng ngày qua.

=====

Cảm nhận của KimKha:

Thả hồn trở về lang thang trong kỷ niệm, từ thời thơ ấu, thời đi tắm mưa và chăn bò, thời của những cánh diều, thời của những buổi chiều nằm miên man trên chiếc thuyền lững lờ... Ta đi lang thang trên con đường đầy hoa và bướm, đuổi theo những cái bóng và giơ tay chộp lấy những làn mây... Bầu trời như mở ra trước mặt, giữa một đồng cỏ mênh mông... Rồi bất chợt, ta sực tỉnh... Quá khứ đâu rồi?

Ta đang đứng trước mái nhà xưa, nhưng đâu rồi bức tường rêu xanh đâu rồi? Và kìa cơn mưa đến, nhưng đâu rồi tiếng đàn lạc thanh hòa trong những hạt tóc tách? Đâu rồi những cánh bướm lạc đường giữa rừng hoa? Những con trâu thủng thẳng gặm cỏ, mất rồi sao? Đâu rồi tiếng sáo diều vẫn cất lên giữa những tầng mây? Và cả cơn gió se lạnh, đi đâu rồi...

Chẳng lẽ là mọi thứ đã vĩnh viễn ra đi rồi sao?

Ừm... Giờ chỉ còn mình ta... lắng nghe tháng ngày qua...

===========
Một chút suy tư:

Ta nhớ một mái nhà... Nhưng không phải ta nhớ một mái nhà, mà là ta nhớ những kỷ niệm với mái nhà đó... Đó có thể chỉ là một vết bẩn, mà ta vô tình dính vào tường... Đó cũng có thể một mái hiên ta thường ngồi ngắm trăng xanh...

Ta có thể có một ngôi nhà y như thế, nhưng ta không thể có những kỷ niệm y như thế...

No comments:

Post a Comment