Cuối cùng thì ta cũng có một quyết định... Đó là tạm dừng việc đi làm, mà tập trung vào luận văn. Quyết định này chắc là đúng, vì ngày kết thúc luận văn đã cận kề, khi bạn bè đã chuyển sang giai đoạn viết báo cáo thì bây giờ ta vẫn còn phải viết code cho luận văn...
Một chút vui pha một chút luyến tiếc... Vui vì giờ đây ta có nhiều thời gian ở nhà hơn, không còn phải chịu áp lực phải đến công ty làm việc đúng giờ, và về đúng buổi. Và lẽ dĩ nhiên, ta luyến tiếc vì những dự định đang làm dở dang, không biết sau 1 tháng nữa mình có thể tiếp tục được không? Bởi vì, lẽ thường, một công việc gì đó đang làm mà lại bị bỏ ngang thì sau này cũng rất khó bắt đầu trở lại... Vì quên, hay vì chán chường, hoặc là vì chúng ta đang có dự định khác mà quên đi dự định lúc này...
Nhưng đó là chuyện của tương lai 1 tháng nữa... Còn bây giờ thì mối lo đang ở cận kề trước mặt, khi ta phải hoàn thành luận văn của mình bằng mọi giá, nếu không thì chắc phải ở lại thêm một học kỳ nữa, mà như vậy là uổng phí một cái bằng KSTN, cái mà suốt 3 năm qua ta hằng mong muốn đạt được...
Haizzz... Cố lên nào!
No comments:
Post a Comment