Trong xã hội có 3 loại người nói câu "Tôi làm việc không phải vì tiền"... Loại thứ nhất: Đó là người có quá nhiều tiền rồi, thêm một vài đồng lương không tăng thêm thu nhập của họ, nhưng loại này chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay. Loại thứ hai: Đó là người có sĩ diện, họ nói để người khác nghĩ rằng họ đi làm với một mục đích cao cả, và nghĩ họ có đam mê thật sự với công việc của họ. Loại thứ ba: Đó là người được trả lương cao hơn mức mà họ mong đợi.
Một thực tế ở VN: Khi bạn nói câu đó trước mặt người khác, người ta lập tức nghĩ bạn thuộc loại người thứ hai... Tại sao? Không ai biết, hoặc không ai chắc là mình biết... Nhưng nó là thực tế.
Khi một vấn đề nhức nhối nào đó nổ ra, ví dụ như các xì căng đan, hoặc như phát biểu nổi tiếng gần đây của bác Alan Phan,... nó khiến cho nhiều người quan tâm, theo dõi chủ đề đó. Người ta chia làm 2 phe là ủng hộ hoặc phản đối... Nhưng tôi lại nghĩ, chúng ta có thể chia làm 2 loại thái độ: Một là những người ủng hộ hoặc phản đối vấn đề đó, hai là những người tôn trọng sự khác biệt.
Một thực tế ở VN: Nếu vấn đề đó được đa số người ủng hộ, thì những người phản đối lại tự nói rằng mình tôn trọng sự khác biệt, và ngược lại. Nhưng thực tế thì không phải, họ không phải là người tôn trọng sự khác biệt, mà chỉ đơn giản là tìm kiếm một sự ủng hộ.
Chuyện cuối cùng mà tôi cảm thấy đau đầu ở VN này là: Mọi người đều đinh ninh rằng nếu tôi có nhiều người ủng hộ thì tôi đã đúng, và nếu tôi không có nhiều người ủng hộ thì tôi đang "nghĩ khác đi". Nhưng, "nghĩ khác đi" chỉ là một thứ trang trí cho cái vẻ ngoài sành điệu và sính ngoại của người ta mà thôi...
No comments:
Post a Comment