Saturday, April 27, 2013

Vài phút với trường Bách khoa trong tim ta

Trở về trường trong ngày lễ tốt nghiệp, nhưng dường như ta không nhớ tới việc lễ tốt nghiệp mà ta lại để tâm hồn về các kỷ niệm thời xưa.

Kia là góc ghế đá, nơi ta vẫn hay ngồi học. Thư viện khoa vẫn thường là nơi tập trung hội học bài ôn thi của ta với Châu, Huy, Hiếu, Hạnh, Chương và Huân. Thỉnh thoảng thì "lực lượng gà Tám" đó nhiều hơn, khi thì lèo tèo vài ba mống vì không học chung môn học. Hôm thì trời mưa, lại lột tột chạy từ góc này sang góc khác tránh mưa, hôm trời nắng thì học từ sáng tới trưa, đi ăn xong là về nhà ngủ, vì buổi trưa ở trường gắt nắng thật là mệt... Hôm nay trời vẫn gắt nắng như xưa.

Khu hoa viên nhỏ giữa A5 và A4 là nơi chiến đấu thường thấy của nhóm startup sinh viên đầu tiên của ta. Đó là những ngày thảo luận say mê, vào những ngày cuối tuần, với Luân, Nghi, Tuyên, Tài và Khoa... Mỗi người một ý kiến riêng, để rồi tất cả đã dừng lại khi kết thúc thời đại học. Mỗi người đi một hướng riêng, còn ta với Luân thì trở về với một nhóm startup khác. Lại tiếp tục những ngày hăng say đến đêm tối mịt ở trường, ở mọi nơi mọi góc, bất kể trời nắng hay trời mưa... Nắng thì tránh nắng, mưa thì trú mưa.

Lang thang một mình trong trường, dạo qua từng góc sân. Kia là chỗ tổ chức sinh nhật kìa... Mà sao có nhiều chỗ và nhiều góc kỷ niệm quá. Sinh viên và nơi tổ chức sinh nhật của sinh viên cũng thật đặc biệt. Nó có thể ở khắp mọi nơi. Khi thì 2 cái bàn dài chụm lại. Khi thì mấy cái ghế đá xoay quanh một cái bàn cũng bằng đá. Khi thì ngồi dưới nền nhà. Khi thì kéo cả bầy ngồi trên đám cỏ. Khi thì chỉ có một cái bánh nhỏ chuyền tay nhau, tiệc đứng.

Tình yêu thời sinh viên. Đó là thứ gắn kết ta với những khuôn viên ghế đá của trường nhất... Mọi khoảng sân đều có bóng hình của ta và người ấy. Ngày nắng thì ngồi dưới gốc cây mát mẻ nhìn ra ngoài. Trời đêm đầy sao thì lang thang trong trường với những câu chuyện bất tận. Hồi đó thích nhất là sân trường sau cơn mưa, mát lạnh và trong lành... Những góc sân vẫn còn đó, và cả những cái cây nữa, như chưa hề có những biến động xảy ra.. Những thứ ấy đã chứng kiến một tình yêu sinh viên đúng nghĩa, từ cái thời mới chớm nở yêu thương. Cả lần đầu tiên hẹn nhau dù chỉ là đi dạo dưới cái mác bạn bè. Lần đầu tiên nắm tay, và lần đầu dắt nhau đi dạo... Và cả những cái hôn choáng váng đầu đời...

Tất cả đều đã qua. Những góc cây không hề biết nhớ những chi tiết đó. Những con người thì cũng chẳng có thời gian để nhớ. Giờ đây, khi ta đang ngồi lại góc sân xưa, những ký ức thời xưa chộn rộn trở về... Nhẹ nhàng và bình yên...

Giờ thì ta đang ngồi tưởng niệm, ở chính cái góc mà ta đã viết những bài viết đầu tiên của cái blog này... Cũng là một thứ đáng để nhớ...

No comments:

Post a Comment