Rộn ràng, xốn xang... Vui, cười mỏi cả miệng... Nói chung là tập hợp tất cả các tính từ diễn tả sự háo hức và hạnh phúc của con người đều có thể đưa vào hoàn cảnh này... Vì đây là một mốc son trọng đại mà... Có nhiều người đến, tặng hoa, chụp hình,... Bạn bè, người thân, mấy nhóc đàn em, những anh chị tiền bối,... Nghe cứ như là đại hội các anh hào của trường Bách khoa TPHCM vậy đó...
Buổi lễ diễn ra khá là trân trọng. Nhưng phần lãnh bằng diễn ra chóng vánh quá, khiến ta chưa cảm nhận được gì cả... Thời khắc chỉ gỏn lọn trong vài giây... Chỉ đủ cho ta nhìn xuống thấy nhiều người dưới khán đài, nhìn thấy thầy Hiệu trưởng trao bằng cho ta, nhìn thấy những người bạn vừa lãnh bằng đang bước xuống, nhìn thấy hàng người chờ lãnh bằng còn ở phía sau, và nhìn thấy cái máy ảnh lóe lên cái. Hết.
Thật sự mà nói, cái vui nằm ở chỗ gặp gỡ và chụp hình cùng mọi người... Lúc đó, tha hồ nhí nhảnh và đùa giỡn, hoặc nghiêm trang trong tư thế cao đầu, hay trong những cái vòng tay của bạn bè... Ôi... Những người bạn của ta ăn mặc thật là đẹp...
Bước ăn chơi và chụp hình lần 1 kết thúc. Chiều nay lại lên trường và chụp hình tiếp...
No comments:
Post a Comment